Tôi ném xấp tài liệu trước mặt tổng giám đốc, trong đó bao gồm dữ liệu về các chiến dịch truyền thông bẩn nhắm vào tôi. và bằng chứng công ty thuê thủy quân để tạo tin đồn. Quản lý và trợ lý đều im thin thít, không dám lên tiếng. Tôi khoanh tay, lạnh lùng nói: "Ban đầu, tôi còn nghĩ rằng dù công ty không giúp tôi, ít nhất cũng sẽ không hại tôi. Nhưng bằng chứng ngay trước mắt, tôi không thể không tin." Tổng giám đốc lau mồ hôi trên trán, cười gượng: "Chuyện nhỏ thôi, chúng tôi sẽ xử lý nội bộ." "Vả lại, chẳng phải cuối cùng cô cũng không sao à?" Tôi bật cười: "Chuyện nhỏ?" Công ty biết rõ tôi và Phó Diễn Minh chỉ là hôn nhân hợp đồng. Họ nghĩ rằng quan hệ của chúng tôi không tốt, rằng anh ấy sẽ không ra mặt bảo vệ tôi. Họ chắc chắn rằng khi scandal nổ ra, tôi không có điện thoại để đính chính ngay lập tức. Để rồi tin đồn lan tràn, tôi chẳng còn cơ hội rửa sạch tên mình. "Tôi chỉ có một yêu cầu—chấm dứt hợp đồng." Tôi nâng điện thoại lên, lạnh lùng nói: "Nếu không, tất cả bằng chứng này sẽ được công khai." Bước ra khỏi công ty, điện thoại của tôi đổ chuông. Là Phó Diễn Minh. "Mọi thứ ổn chứ?" "Rất ổn, cũng nhờ anh tìm được bằng chứng giúp em. Chứ không thì mấy kẻ mặt dày này chẳng đời nào chịu thừa nhận." Ở đầu dây bên kia, giọng anh dường như nhẹ nhõm hơn hẳn: "Vậy thì tốt." Tôi dừng lại một chút, khẽ nheo mắt: "Nhưng em vẫn cảm thấy có gì đó không ổn." "Bức ảnh kia không phải do công ty tìm được." "Ai đã tung nó ra vẫn chưa rõ. Và em có cảm giác… tên đạo diễn kia có liên quan." Người đàn ông mà tôi đã gọi là 'lão già đáng ghét' trong lòng tại buổi tiệc mừng công. Cách đây không lâu, ông ta còn vênh váo nhắn tin cho tôi, bảo tôi phải cầu xin thì may ra sẽ có một vai nữ phụ. "Được, anh sẽ cho người điều tra." Phó Diễn Minh im lặng vài giây, rồi cất giọng: "Tối nay em về nhà chứ?" Tôi không nhịn được cười, cố ý trêu chọc anh: "Anh muốn em về à?" "Muốn." Anh nói dứt khoát, không chút do dự. Tôi mím môi giấu đi nụ cười, nhẹ giọng nói: "Vậy thì em sẽ về." Cúp máy, tôi thu lại vẻ trêu đùa, nhanh chóng tra cứu những hoạt động gần đây của Nghiêm Văn Tiềm. Một bàn tay không thể vỗ thành tiếng. Nếu muốn khiến công ty quản lý phải cúi đầu, một mình đạo diễn không đủ. Và quả nhiên… Những gì tôi tìm được trùng khớp với thông tin Phó Diễn Minh gửi cho tôi. Trước khi chương trình thực tế bắt đầu ghi hình, Nghiêm Văn Tiềm đã bị bắt gặp đi ăn cùng đạo diễn kia. Anh ta từng được coi là người kế nhiệm của Phó Diễn Minh, vì đường nét khuôn mặt có vài phần giống anh. Thậm chí có người còn gọi anh ta là "Tiểu Phó Diễn Minh". Nực cười ở chỗ… anh ta lớn hơn Phó Diễn Minh tới tận hai tuổi. Anh ta luôn coi Phó Diễn Minh là đối thủ, nhưng đối phương thậm chí chẳng buồn để mắt tới anh ta. Và thế là, anh ta cùng đạo diễn kia bắt tay nhau, nhắm vào tôi và Phó Diễn Minh. Chu Tùy? Chỉ là một con tốt thí, bị đem ra làm mồi nhử để đánh lạc hướng dư luận. "Em định làm gì?" Phó Diễn Minh đặt một cốc nước ấm trước mặt tôi. "Dùng chính cách của bọn họ để xử lý bọn họ." Tôi nhận lấy cốc nước, khóe môi khẽ cong lên: "Họ giỏi nhìn ảnh đoán chuyện, thì em cũng thế." 20h tối. Thời điểm nhiều người online nhất. Một bức ảnh bất ngờ xuất hiện trên mạng. Chỉ trong vòng 30 phút, nó đã leo lên top 1 hot search. Nội dung bức ảnh? Nghiêm Văn Tiềm khoác vai đạo diễn già, cùng nhau bước vào khách sạn. Tiêu đề mang đầy sắc thái ám muội, đủ để đương sự tức đến nhảy dựng. Và đúng như mong đợi… Nghiêm Văn Tiềm lập tức học theo cách chúng tôi làm trước đó. Hắn mở livestream. Đây chính là điều tôi muốn. Tôi muốn hắn xuất hiện trước công chúng, để chính miệng mình bóc trần bộ mặt giả dối. Trong buổi livestream, Nghiêm Văn Tiềm còn cố tình mời cả vị đạo diễn đầy tai tiếng đến, cả hai người nhíu chặt mày, trông như thể vừa phải chịu một nỗi oan trời giáng. "Toàn là chuyện bịa đặt, giờ đám paparazzi không có gì để tung tin nên mới bịa ra như vậy." "Tôi với thầy Nghiêm trong sạch, hôm đó chỉ bàn về dự án thôi. Chẳng may uống say, anh ấy chỉ đỡ tôi một chút." Nói tới nói lui, cả hai vẫn không đưa ra được bằng chứng nào để chứng minh sự trong sạch của mình. Nghiêm Văn Tiềm cau chặt mày, bắt đầu sốt ruột: "Đã bảo là chỉ bàn công việc thôi mà! Hai người đàn ông bọn tôi thì còn có thể làm gì khác?" Bình luận im lặng một lúc, nhưng ngay sau đó tình hình ngày càng mất kiểm soát. [Ủa? Mấy người cũng đang nghĩ giống tui đúng không? 😂] [Hồi trước cứ tưởng chỉ là tin đồn, nhưng giờ nhìn mặt hai ổng tôi lại thấy sai sai. 👀] [Càng cố gắng thanh minh, càng thấy có vấn đề nha???] … "Có chuyện gì vậy?" Đạo diễn tai tiếng giật mình, lấy điện thoại ra xem. Trên bảng hot search, dày đặc những bằng chứng được tung ra. Có chuyện hắn tự ý sửa đổi kịch bản, ép diễn viên; có cả chuyện hắn giả vờ say rượu trong tiệc mừng công rồi quấy rối nữ diễn viên. Về phần Nghiêm Văn Tiềm, cũng chẳng thiếu scandal—chuyện hắn mắng mỏ tiền bối trong phòng nghỉ, giẫm lên diễn viên quần chúng để nâng bản thân lên… Sắc mặt hai người trắng bệch, không thể che giấu nổi trước ống kính livestream, cuối cùng chột dạ mà tắt sóng. Hot search giữ nguyên suốt hai ngày, còn bài thanh minh của họ thì luống cuống, nực cười. Cuối cùng, Nghiêm Văn Tiềm tuyên bố rút lui khỏi giới giải trí, còn vị đạo diễn kia thì bị cảnh sát bắt vì tội quấy rối. Còn về Chu Tùy, hắn xóa tài khoản và biến mất không dấu vết. 14. Tin đồn trên mạng hết đợt này đến đợt khác, sau khi vở kịch lớn này kết thúc, có người tinh mắt phát hiện rằng những ai gặp chuyện không hay đều từng bị tôi mắng qua. [Chị Kiều đúng là nữ chính trong tiểu thuyết sảng văn của giới giải trí, vừa xuất hiện đã khiến ba nghệ sĩ có vết nhơ phải rời sân khấu.] [Không phải tôi nói chứ, chị Kiều mắng người là có lý do, mà còn nói được làm được.] [Chia sẻ bài đăng này của chị Kiều, tiểu nhân mau chóng lui đi!] Đoàn phim cũng nhân cơ hội này tung ra một đoạn hậu trường. Tôi và Phó Diễn Minh đứng dưới cây hoa đào. Tôi bình thản ung dung, mặc bộ trang phục đỏ đen, đôi mắt kẻ sắc sảo, hoàn toàn là một nữ phản diện yêu mị không hơn không kém. Còn Phó Diễn Minh vận bạch y, dáng vẻ xuất trần thoát tục, vành tai hơi ửng đỏ, trông như một thiếu niên chính đạo bị tôi ép buộc. [Nữ A nam O trong giới giải trí, tôi ship cặp này!] [Hai vợ chồng có thể đóng chung một bộ phim được không?] [Trời cao ơi, xin hãy ban cho con một cái miệng như chị Kiều, rồi ban thêm cho con một ông chồng ngây thơ như Phó Diễn Minh!] Những bình luận đó khiến tôi cười đến mức ngã ra ghế sofa. Phó Diễn Minh không hiểu chuyện gì, vừa cắt ít hoa quả mang đến, anh hơi nghiêng đầu hỏi: "Sao thế?" "Không có gì." Tôi úp điện thoại xuống, không để anh thấy những bình luận táo bạo kia. Anh tự nhiên ngồi xuống bên cạnh tôi, tôi thuận thế tựa đầu vào người anh, lắng nghe nhịp tim anh đập. "Bây giờ anh còn nghe được suy nghĩ của em không?" Từ khi biết mọi người đều có thể nghe thấy suy nghĩ của tôi, tôi đã kiềm chế đi rất nhiều, hoàn toàn không dám suy nghĩ lung tung. Phó Diễn Minh lắc đầu. "Không nghe được nữa." "Vậy anh đoán xem em đang nghĩ gì?" Tôi bỗng nổi hứng trêu anh, ghé sát lại gần, đầu ngón tay lướt nhẹ từ chóp mũi anh xuống đến yết hầu, rồi đến lồng ngực... "Không cần đoán." Phó Diễn Minh nắm lấy bàn tay đang gây rối của tôi, giọng khàn khàn, ánh mắt nghiêm túc mà kiên định: "Em sẽ tự nói cho anh biết." Tình yêu của Phó Diễn Minh dành cho tôi không bao giờ có điểm dừng. Tôi nâng mặt anh lên, nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt anh. - Hoàn -