Dư luận lúc đó vô cùng sục sôi, nhưng nhà họ Thịnh thì không lên tiếng đính chính gì cả. Thay vào đó họ đăng một tấm ảnh của Thịnh Đại chụp cùng ông Thịnh, kèm theo dòng caption ngắn ngủn… ‘Ba con.’ Chỉ vỏn vẹn hai chữ, đủ để đẩy tôi xuống đáy của sự nghiệp. Toàn mạng nhao nhao gọi tôi là kẻ bịa chuyện, giả tạo và ganh tị vô độ. Xấu tính đến mức định giành cả ba với người khác, bị vả mặt thế là đáng đời. Đội ngũ PR của tôi cuống cuồng như kiến bò chảo nóng, chị Lý thì chạy khắp nơi hết cầu xin người này lại tới nhờ vả người kia. Tôi muốn đăng bài đáp trả, nhưng lại bị ông Thịnh chặn lại. Ông ta nói: “Chuyện giữa con và nhà họ Thịnh, tạm thời đừng công khai. Đại Đại nó vốn thiếu cảm giác an toàn, nếu mối quan hệ này lộ ra ngoài… Ba thật sự không dám tưởng tượng dân mạng sẽ nói gì về nó.” Ông ta không dám tưởng tượng cảnh Thịnh Đại bị mắng, nhưng lại có thể trơ mắt đứng nhìn tôi bị chửi rủa đến thân bại danh liệt. Lòng người như cái cân, nặng nhẹ ra sao ai chẳng tự cân đo được? Kể từ hôm đó, tôi chưa từng đặt chân trở lại nhà họ Thịnh thêm một lần nào nữa. “Vịt con xấu xí có thể biến thành thiên nga, là bởi vì nó vốn dĩ được nở ra từ trứng thiên nga. Dù lớn lên trong đàn vịt, nó vẫn là thiên nga.” Tôi cười nhạt, mắt không rời khỏi Thịnh Đại: “Còn những con vịt lớn lên trong bầy thiên nga mới là kẻ nên thấy bất an, bởi vì giả thì không thể thành thật. Dù có gói ghém kỹ đến đâu, cũng vẫn lộ ra cái cốt cách tầm thường bên trong.” “Cho nên càng cố chứng minh điều gì đó, lại càng lộ ra sự gồng gánh. Nhìn chẳng khác gì một tên hề nhảy nhót trước sân khấu.” Nếu lời Thịnh Đại là ngầm khiêu khích, thì đáp trả của tôi chính là đánh thẳng vào mặt. Cô ta lập tức mất kiểm soát biểu cảm, bàn tay cầm cốc siết chặt đến mức khớp xương trắng bệch. Ánh mắt nhìn tôi pha lẫn căm hận và đắc ý, như muốn nói ‘cứ cười đi, cô sẽ phải trả giá đắt về chuyện này.’ Lúc kết thúc buổi quay, mọi người chuẩn bị về lại khách sạn. Nhưng Thịnh Đại không nén nổi cơn giận, cô ta gỡ micro xuống rồi lao thẳng đến trước mặt tôi: “Là thiên nga thì sao chứ? Không ai công nhận thì cũng chỉ là một con súc sinh hèn mọn mà thôi.” Cô ta tưởng có thể chọc trúng điểm yếu của tôi, liền cúi người tới sát mặt rồi nói với giọng đầy đắc ý: “Thừa nhận đi Thịnh Thanh, cô tức đến phát điên là vì ghen tỵ đứng không… Cô ghen vì anh Minh chỉ yêu tôi, dù cô có quyến rũ thế nào thì anh ấy cũng không yêu cô đâu!” Tôi bật cười thành tiếng chậm rãi gật đầu, rồi chỉ chỉ vào tai của mình. “Nói hay lắm.” Tôi nghiêng đầu cười, giọng đầy khoái trá: “Chỉ là quên nói cho cô biết, tôi vẫn chưa tháo micro.” “Chúng ta vẫn đang Livestream toàn bộ đấy!” Câu nói như l.ư.ỡ.i d.a.o c.ắ.m thẳng vào cổ họng Thịnh Đại. Cô ta há miệng, môi run bần bật nhưng không nói nổi một lời. Ánh mắt vô thức hướng về phía xa, tìm kiếm sự xác nhận. Người quản lý của Thịnh Đại đứng không xa, mặt đen như đáy nồi. Run rẩy móc ra một viên thuốc trợ tim, rồi chỉ tay ra hiệu cho cô ta nuốt xuống. 5. Mấy câu ‘trà xanh đầy ẩn ý’ của Thịnh Đại lập tức leo thẳng lên top một hot search. #ThịnhĐạiGâyHấn #ThịnhĐạiVàAnhMinh #ThịnhThanhRốtCuộcQuyếnRũAi Chỉ một câu nói, chiếm trọn ba vị trí hot search. Trên mạng lời ra tiếng vào không ngớt, độ bàn tán không hề có dấu hiệu hạ nhiệt. Người thì bàn xem ‘anh Minh’ mà Thịnh Đại nói đến rốt cuộc là ai, kẻ thì nghi ngờ tôi chen chân làm tiểu tam. Người thì bênh vực Thịnh Đại, nói đoạn ghi hình đã bị cắt ghép ác ý. Cũng có không ít người lên tiếng bênh vực cho tôi. Nhìn chung, chửi rủa Thịnh Đại vẫn chiếm đa số. Dù gì thì hình tượng mà cô ta xây dựng bấy lâu nay luôn là ‘ngọc nữ chưa từng yêu đương, ngọt ngào trong sáng’. Bây giờ những lời chửi bậy và giọng nói ganh ghét bị phát hiện, hình tượng sụp đổ không còn gì để cứu vãn. Cộng đồng mạng liên tục bình luận: 【Thế mới nói, cái gọi là hình tượng trong giới giải trí chẳng đáng tin tí nào. Miệng thì toàn lời giả dối.】 【Trên mặt thì nói chưa từng yêu ai, sau lưng thì ganh đua như chị đại đấu đá.】 【Thương Thịnh Thanh thật sự, không dưng bị dính phải cái loại ‘cao dán chó’ như thế. Chưa kể còn bị chửi thẳng mặt, đen tới mức phải đi giải hạn luôn rồi.】 【Chỉ có mình tôi thấy Thịnh Thanh có âm mưu gì đó đúng không? Sao những người khác tháo mic cả rồi mà cô ấy thì chưa, lại còn ‘tình cờ’ gặp ngay lúc Thịnh Đại đi tới... Ồ, có khi tôi đa nghi quá thôi!】 ... Lửa càng cháy, tôi càng tranh thủ đổ thêm dầu. Ngay từ khi biết chuyện Thịnh Đại lén lút qua lại với Hứa Minh, tôi đã âm thầm thuê paparazzi bám sát hành tung của hai người. Giờ đây, mấy bức ảnh mập mờ như bằng chứng thép đã được tung lên mạng. Muốn chối cũng không chối được nữa. Cuối cùng, dưới áp lực của dư luận họ buộc phải công khai chuyện yêu đương. Hứa Minh debut đã lâu, lượng fan nền tảng vốn đã không nhỏ. Vấn đề là bao năm nay anh ta vẫn chưa chuyển hướng thành công, mà vẫn bám lấy hình tượng idol… Fan nữ của tuyến này phần lớn là fan bạn gái, fan vợ các kiểu. Vừa nghe tin hẹn hò, họ đã ào ạt tràn vào siêu thoại nhà Thịnh Đại mắng xối xả. Mà Thịnh Đại là loại não chỉ toàn tình yêu, làm sao chịu nổi cảnh từng người từng người gọi Hứa Minh là ‘chồng ơi, ông xã ơi’ khắp nơi được chứ. Cô ta lập tức phản công. Tự mình viết một bài ‘tâm thư dài ngàn chữ’, còn đăng kèm cái gọi là ‘Nhật ký tình yêu’ để chứng minh chủ quyền. Trong đó có liệt kê chi tiết từng hành động nhỏ mà Hứa Minh từng làm cho cô ta, từng dòng từng chữ đầy mùi ngọt ngấy, đọc mà muốn sâu răng. Ngày tháng ghi trong ghi chú đều rõ ràng từng dòng một. Nửa đêm, Thịnh Đại liên tục đăng hàng loạt trạng thái. Toàn là ảnh thân mật với Hứa Minh và kèm theo caption đầy mùi mỉa mai: 【Không có được thì đừng sủa nữa.】 Dù rằng chưa đến nửa tiếng sau cô ta đã vội vàng xóa đi, nhưng ảnh chụp màn hình thì đã lan truyền khắp mạng. Quản lý của cô ta buộc phải đứng ra ‘chữa cháy’ nói tài khoản đã bị hack, có kẻ với ý đồ xấu đã đăng nhập trái phép… Tất cả không phải do Thịnh Đại đăng. Nhưng lời giải thích đó, chỉ có thể dỗ fan ruột cho qua chuyện. Hứa Minh ban đầu còn định chọn cách im lặng xử lý, vì dù sao nền tảng sự nghiệp của anh ta đến giờ vẫn dựa phần lớn vào fan. Thế nhưng sau loạt chiêu trò ‘gây bão’ của Thịnh Đại, anh ta cũng đành phải đổi chiến lược. Xoay lại hình tượng ‘trai yêu hết lòng’, phối hợp với đội PR để gầy dựng lại hình tượng couple yêu đương ngọt ngào. Ngược đời thay, nhờ thế mà hút được một đợt fan ship couple. Nhưng riêng với Thịnh Đại thì chẳng có gì đáng ăn mừng. Cô ta là tiểu hoa mới nổi, fan vốn đã không quá trung thành. Mà hình tượng ‘não toàn vì tình yêu” chỉ có lợi với nam minh tinh, nhưng với nữ nghệ sĩ thì là vết đen chí mạng. Không ít fan từng theo cô ta vì sự nghiệp, giờ thấy nhân cách xuống dốc không phanh. Lại còn u mê tình ái đến độ này, liền thất vọng bỏ đi không một lời từ biệt. Bởi thế cô ta bị fan Hứa Minh tràn vào càn quét siêu thoại, mà còn không đủ sức kiểm soát bình luận. Mọi người mải bàn tán drama, mà chẳng mấy ai nhận ra tôi đã nhẹ nhàng rút chân khỏi cơn bão ấy một cách hoàn hảo. Không những thế, tôi còn tranh thủ ký liền mấy hợp đồng đại diện thương hiệu. Toàn bộ đều do bên đối tác đơn phương hủy với Thịnh Đại vì hình ảnh cá nhân cô ta không đạt yêu cầu. Quả nhiên, tập trung làm sự nghiệp mới là con đường sảng khoái nhất. 6. Chương trình bước vào hai ngày ghi hình cuối cùng, và chúng tôi chỉ còn thiếu một manh mối cuối. Đó là một chiếc váy múa bị vấy m.á.u, ẩn sâu trong tầng hầm chật hẹp và tối om. Tổ chương trình quy định chỉ được một người xuống lấy, và quyết định bằng cách rút thăm. Khu vực mật thất được gắn sẵn camera ẩn, nên sẽ không có quay phim theo sát. Tôi vốn chẳng có số may mắn nên là người phải xuống. Trước khi vào mật thất, tổ chương trình trịnh trọng cam đoan: nếu xảy ra bất trắc chỉ cần kéo chuông cầu cứu, họ sẽ lập tức dừng trò chơi và mở cửa chính. Tôi lúc ấy mới yên tâm phần nào. Bên trong rất tối lại có âm thanh ghép sẵn của NPC vang lên, nếu là người yếu bóng vía e là có thể bị dọa đến phát khóc. Thật ra tôi cũng đang rất căng thẳng, sắc mặt dần trở nên trắng bệch. Lúc còn ở nhà ba mẹ nuôi, tôi đã bị đối xử theo kiểu trọng nam khinh nữ từ khi còn nhỏ. Ngày nào tôi cũng phải làm việc nhà đến kiệt sức, con sông để giặt đồ vốn ở rất xa. Mỗi ngày tôi đều phải đi bộ một quãng dài qua con đường không có ánh sáng. Nỗi sợ bóng tối lớn dần theo năm tháng và bám riết không tha. Tôi cắn răng dằn nén nỗi bất an, cuối cùng cũng tìm được chiếc váy dính m.á.u. Cùng lúc ấy, cơ quan trên bánh xe được kích hoạt. Mấy con quạ đen từ đâu bất ngờ bay thốc ra, nhạc nền cũng chuyển thành những âm thanh ai oán, chói tai và rít lên từng đợt. Tôi run lẩy bẩy, lập tức quay người bỏ chạy. Nhưng đúng lúc ấy, cửa không thể mở được nữa. Tôi vặn chốt liên tục, hết đá cửa rồi lại đập vai vào khung… Nhưng tất cả đều vô ích. Trong lúc hoảng loạn, tôi nhớ đến chuông cầu cứu. Vội vàng kéo lấy và lắc liên hồi, nhưng ngoài kia vẫn không ai phản hồi hay tới giúp. Đèn đỏ trên chuông vẫn chớp nháy liên tục, tức là phía bên kia đang nghe thấy mọi động tĩnh của tôi. Bọn họ đang cố tình làm vậy.