1
Sau khi tôi đưa con gái tham gia chương trình thực tế về trẻ em, con bé dính chặt lấy tiểu thái tử giới thượng lưu Bắc Kinh Cố Niệm, đến cả tôi là mẹ con bé cũng không để ý đến.
"Anh ơi, giúp em mang cái giỏ này với~"
"Anh ơi, em mặc cái áo hoa này có đẹp không~"
Giọng nói trẻ con vui vẻ của hai đứa nhỏ vang khắp các ngóc ngách của ngôi làng, nhưng lại gây ra một cơn sóng lớn trong mắt những người của đoàn làm chương trình.
Cố Niệm có thân phận gì ? Đó là đứa con trai quý giá như châu ngọc của thái tử giới thượng lưu Bắc Kinh Cố Thừa An!
Còn tôi trong mắt họ chẳng qua chỉ là một nữ diễn viên hạng 18 mờ nhạt, làm sao dám mơ tưởng thông qua con gái Hứa Tư Tư để bám víu nhà họ Cố?
Rất nhanh, có người không ngồi yên được nữa.
Khi con gái tôi một lần nữa lật đật chạy theo sau Cố Niệm gọi anh, tiểu hoa đang hot Hạ Vãn Oánh đã kéo con bé lại.
"Hứa Tư Tư, cháu cứ dính lấy Cố Niệm, chắc chắn là do mẹ cháu xúi giục phải không?"
Hứa Tư Tư bị dáng vẻ hung hăng của cô ta làm cho sợ hãi, lí nhí nói: "Không phải vậy, cháu chỉ muốn chơi với anh trai thôi. . ."
Hạ Vãn Oánh hừ lạnh:
"Mở miệng là anh này anh nọ, ai không biết còn tưởng hai đứa thân thiết lắm! Đúng là có mẹ tất có con, giống hệt một con nhóc hồ ly tinh! Tôi nói cho cháu biết, Cố Niệm là tiểu thái tử giới thượng lưu Bắc Kinh, không phải thứ mà chó mèo nào cũng có thể bám vào được, nếu cháu biết điều thì hãy tránh xa cậu bé ra, hiểu chưa?"
Đôi mắt to của Hứa Tư Tư tràn đầy những dấu hỏi bối rối, một lúc sau con bé òa khóc.
Cố Niệm đang quay đầu nhìn, vừa nghe thấy tiếng khóc của Hứa Tư Tư thì vội vàng chạy lại, cẩn thận lau nước mắt cho con bé.
"Em gái đừng khóc, anh để dành cho em một miếng ngô, ngọt lắm!"
Hạ Vãn Oánh nhiệt tình lấy từ túi ra một chiếc switch, đưa cho Cố Niệm.
"Niệm Niệm, cha cháu đang ở nước ngoài không về được, dì là người mẹ đại diện do đoàn làm chương trình sắp xếp, tiếp theo dì sẽ đồng hành cùng cháu tham gia chương trình, được không? Đây là quà, hy vọng cháu thích!"
Cố Niệm vung tay gạt quà của Hạ Vãn Oánh, chỉ vội vàng dắt Hứa Tư Tư quay lại tìm tôi.
Khi Cố Niệm kể lại sống động những chuyện vừa xảy ra, tôi vừa tức giận vừa muốn cười.
Hạ Vãn Oánh nghĩ Hứa Tư Tư quyến rũ Cố Niệm?
Làm sao có thể chứ? Chúng nó là anh em ruột mà!
2
Hứa Tư Tư và Cố Niệm đều là con của tôi và Cố Thừa An.
Tôi và Cố Thừa An là thanh mai trúc mã, vừa học xong đã đăng ký kết hôn.
Anh tiếp quản doanh nghiệp gia đình, còn tôi vô tình bước chân vào giới giải trí.
Sau đó, tôi sinh được cặp song sinh một trai một gái, đứa lớn lấy họ anh, đứa nhỏ lấy họ tôi.
Tôi và Cố Thừa An thường xuyên bay đi khắp nơi, ít khi gặp mặt, mỗi người đưa theo một đứa trẻ, mỗi lần đoàn tụ đủ bốn người đều rất trân quý.
Lần này cuối cùng cũng tìm được cơ hội là chương trình thực tế trẻ em này, Hứa Tư Tư vui mừng không thể tả, chỉ muốn làm vật trang trí nhỏ bên cạnh anh trai.
Đáng tiếc, Cố Thừa An đang bàn chuyện làm ăn ở nước ngoài, phải bỏ lỡ việc ghi hình chương trình.
Sau khi tập đầu tiên được phát sóng, câu nói "con nhỏ hồ ly tinh" của Hạ Vãn Oánh đã được cắt thành giọng nửa đùa nửa thật, còn kèm theo phụ đề hoạt hình dễ thương.
Không ai chỉ trích cô ta là một người trưởng thành không nên nói chuyện với trẻ con như vậy, ngược lại tất cả đều lần lượt đến chất vấn con gái tôi bám lấy tiểu thái tử nhà họ Cố, dùng suy nghĩ độc ác nhất của người trưởng thành để phán đoán hành vi của trẻ con.
[Đứa trẻ Hứa Tư Tư này cũng biết nịnh quá nhỉ, giống với dáng vẻ hèn mọn của mẹ nó, thấy ai có tiền đẹp trai là muốn bám vào! ]
[Hứa Di có thể quản con gái mình không vậy, dính người ta thành ra cái gì rồi, Cố Niệm không tiện từ chối con gái nhà các người còn thật sự lên mặt luôn! ]
[Chậc chậc, nhà họ Cố đâu phải dễ chọc, lần này Hứa Di e là sẽ gặp rắc rối to đấy! ]
Tôi cúi đầu lướt từng dòng những bình luận ác ý này, tức đến ngực phập phồng, nhưng trên màn hình điện thoại đột nhiên bật ra một tin nhắn từ Cố Thừa An.
[Việc ghi hình chương trình suôn sẻ không? ]
Tôi suy nghĩ một lúc, nếu nói sự thật cho anh biết, e rằng anh sẽ ngay lập tức bỏ công việc đang làm bay về nước để làm chỗ dựa cho hai mẹ con tôi, vẫn nên đợi thêm đã.
[Mọi thứ đều suôn sẻ, Tư Tư và Niệm Niệm vui lắm! ]
Cố Thừa An bên đó rất lâu không trả lời, có lẽ đang bận, tôi tiện thể mở chuyên mục phúc lợi từ đoàn làm chương trình.
Mỗi tập chương trình sẽ phát một đoạn về đứa trẻ trở về nhà sau khi quay xong.
Tập đầu tiên là về Cố Niệm.
Bây giờ Cố Niệm đã về bên ông bà nội.
Tòa nhà cổ của nhà họ Cố sang trọng kín đáo, mỗi viên gạch ngói đều vô cùng giá trị, qua những dấu chấm than trên bình luận, tôi như nghe thấy được tiếng hét.
[Trời ơi, nhà họ Cố này là xây riêng khu vui chơi cho tiểu thái tử à? Cuộc sống của người giàu thật sự rất hạnh phúc! ]
[Khu vui chơi là cái gì? Các bạn không thấy bãi đỗ trực thăng vừa lướt qua à? ! ]
[Ơ không phải, bức tranh trên tường đó tôi từng thấy trên mạng, phải vài tỷ đấy! ]
Hạ Vãn Oánh xách vali của Cố Niệm, thân mật xuất hiện ở nhà họ Cố, nhiệt tình chào hỏi mẹ chồng tôi.
"Cố lão phu nhân, cháu là mẹ đại diện của Cố Niệm trong chương trình, Cố Niệm rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện!"
Mẹ Cố lịch sự mỉm cười, mời cô ta vào nhà, cùng nhau trải qua một ngày vui vẻ.
Suốt quá trình Hạ Vãn Oánh nhiệt tình chạy tới chạy lui, lúc thì chạy đến bên cạnh Cố Niệm đang chơi đàn piano để vỗ tay, lúc thì chạy đến bên cạnh mẹ Cố để pha trà cho bà ấy.
Cuối cùng, Hạ Vãn Oánh và mẹ Cố ôm nhau một cái, rồi rời khỏi nhà họ Cố.
Mẹ Cố lịch sự nói một câu: "Có dịp đến chơi nhé."
Bình luận nổ tung.
[Cố lão phu nhân rất hài lòng với Oánh Oánh của chúng ta, cái này tính là con dâu tương lai gặp mẹ chồng rồi nhỉ? ]
[Tuy Cố Thừa An đã có con trai, nhưng xét thấy vừa đẹp trai vừa giàu có, fan Oánh chúng tôi đồng ý hôn sự này! ]
[Nghe nói chương trình thực tế trẻ em này là do nhà họ Cố đầu tư, không chừng là để cho Oánh Oánh của chúng ta và con trai tương lai tạo mối quan hệ trước, những kẻ họ Hứa nào đó có khi phải thất vọng rồi! ]
Ở đoạn cuối của chuyên mục phúc lợi này, Hạ Vãn Oánh ngọt ngào cười đối diện với ống kính.
"Đáng tiếc Thừa An không có nhà, không thì có thể cho mọi người gặp mặt một lần. Tôi không giống như một số phụ nữ, cả ngày mơ tưởng những thứ không thuộc về mình, thậm chí còn lợi dụng trẻ con. Tôi khinh bỉ việc tranh giành với bọn họ, dù sao thứ thuộc về tôi, làm sao cũng không chạy đi đâu được!"
[Hứa Di: Cô cứ nói thẳng số CMND của tôi ra luôn đi! ]