18. Phải đến lần thứ 10, sự xuất hiện của tôi đã làm cốt truyện thay đổi. Lương gia đã từ bỏ Cận Hòa. Vốn tưởng lần này sẽ khác, nhưng có điều gì đó xảy ra với cơ thể của hắn. Hắn như một con rối, chỉ cần Cận Hòa gọi tên hắn, hắn sẽ là nô lệ trung thành nhất của cô ta. Tôi ngồi trong phòng cố gắng sắp xếp lại nguyên nhân và hậu quả. Cốt truyện này chi phối rất mạnh mẽ. Chỉ có tôi không bị ảnh hưởng bởi cốt truyện. Sự thức tỉnh của mọi người trong Lương gia cũng liên quan đến việc tôi xuất hiện. Lương Yến Lễ là người đấu tranh và phòng vệ trong thế giới chính của cốt truyện. Bởi vì hắn đã từng thúc đẩy sự phát triển của cốt truyện. Cốt truyện có thể không có Lương gia. Nhưng không thể không có nhân vật chính. Với lại chỉ cần Lương Yến Lễ nắm quyền kiểm soát. Lương gia sẽ không bị uy hiếp. Như vậy phải làm thế nào để tách hắn ra khỏi nội dung chính của cốt truyện. Tôi suy nghĩ thật lâu cũng không tìm ra biện pháp. Cho đến khi câu nói “thuận theo tự nhiên’ lóe lên trong đầu. Sau khi bị đánh, lâu rồi Kỳ Thương mới gây chuyện. Bởi vì không gặp Cận Hòa một thời gian, hắn tức giận khi biết trong thời gian hắn dưỡng thương Cận Hòa lại dây dưa với người đàn ông khac. “Đánh nhau rồi!” Lương Dữ Chu mở to mắt nhìn cảnh tượng cách đó không xa. Kỳ Thương đẩy một chàng trai xuống đất đánh đến mặt đầy máu. Mà Cận Hòa sắc mặt trắng bệch đứng bên cạnh không dám ngăn cản. Cho đến khi người kia hô hấp khó khăn Kỳ Thương mới dừng tay. Hắn túm lấy cổ tay Cận Hòa với một biểu cảm biế.n thá.i. Như thể hắn sắp chặt cánh tay ấy xuống. Cảnh tượng này giống như 5 năm trước Cận Hòa nhìn thấy tại một biệt thự ở ngoại ô. Cô ta sợ hãi đến mức bỏ chạy. Sau này khi trở thành Lương Nguyệt Loan. Kỳ Thương cũng thu liễm tính tình dù nhiều lần thấy cô ta và Lương Yến Lễ dây dưa không rõ, nhưng hắn cũng chưa bao giờ ra tay tàn nhẫn như vậy. Sự yên ổn giả tạo cùng tình yêu nồng cháy đã làm cô ta quên đi Kỳ Thương trước đây. Nhưng hôm nay cảnh tượng đẫm máu lại một lần nữa xuất hiện trước mắt cô ta. Cô ta sợ hãi, ý nghĩ bỏ trốn lại một lần nữa xuất hiên trong đầu cô ta. Kỳ Thương cuối cùng cũng ép buộc Cận Hòa trở về. Dựa theo tính cách của hắn, hắn sẽ trói buộc cô ta như 5 năm trước. “Đều chụp lại sao?” Tôi hỏi Lương Dữ Chu vui vẻ gật đầu liên tục. Mặc dù bây giờ những thứ này không có tac dụng gì, nhưng khi thời điểm thuận lợi ai mà biết được có khi đây là chứng cứ phạm tội hoàn hảo, là cọng rơm cuối cùng đè chết Kỳ Thương. 19. Sau khi xử lý xong chuyện của Cận Hòa. Kỳ Thương bắt đầu nhắm đến Lương gia. Hắn bắt đầu gây đủ mọi rắc rối cho công ty. Nhưng đa số là cạnh tranh không hợp pháp. Các chuyên gia pháp luật cũng không thèm để ý đến một Lương gia đang trên bờ vực phá sản. Tuy nhiên trong lúc Lương Gia Duật và Lương Yến Lễ đang công khai đối đầu với hắn bên ngoài. Thì bên trong Lương Dữ Chu đã bí mật thu thập bằng chứng phạm tội của hắn. Một tên bệnh kiều không nhất thiết làm quá nhiều điều xấu. Nhưng chỉ cần có cơ hội chúng tôi sẽ không để hắn thoát tội. Tất cả chúng tôi đều đang chờ đợi một cơ hội, một cơ hội có thể nắm được điểm yếu của Kỳ Thương. Cuối cùng cơ hội ấy cũng đến. Thắng xe của Lương Yến Lễ bị người ta động chạm. Mục tiêu hắn chọn vẫn là Lương Yến Lễ. Dù người hắn hận nhất vẫn là tôi. Nhưng hắn vẫn theo bản năng không thèm để ý một phụ nữ như tôi. Chẳng qua tôi dám khiêu chiến hắn là do có Lương gia và Lương Yến Lễ chống lưng thôi. Chờ sau khi Lương Yến Lễ chết, hắn sẽ dễ dàng bóp nát tôi trong lòng bàn tay. Giống như Cận Hòa vậy, dù cô ta có trốn thoát nhiều lần, chẳng phải vẫn ở trong tay hắn sao. Tai nạn xe hơi rất nhanh đã xảy ra, như cốt truyện ban đầu, Lương Yến Lễ sẽ bị tàn tật. Và chú cũng giả vờ y như vậy. Chỉ là lần này trên xe không có Lương Yến Lễ. Khi có vài tên đến kiểm tra xe, tôi bất chợt vỗ vào vai họ từ phía sau. Bọn họ đều giật mình. Quay đầu nhìn thấy nụ cười tươi trên mặt tôi: “Làm phiền mấy anh một chuyến!” Những chiếc vòng tay bạc lạnh lẽo khóa chặt tay họ. Cảnh sát đã đứng sau tôi từ lâu. “Tất cả đứng im!” Kỳ Thương còn đang ngồi chờ tin Lương Yến Lễ chết. Nhưng đã có người xông vào đè hắn trên mặt đất : “Không được cử động!” Tôi cũng theo sau bước vào. Nhìn bộ dáng của Kỳ Thương tôi che miệng cười: “Anh Kỳ, làm chuyện gì cũng có báo ứng hết.” “Lương Nguyệt Loan, tôi sẽ giết cô!” Kỳ Thương không ngờ bị tôi phản kích, điên cuồng kêu gào: “Thành thật mà nói, vì bị bắt bất ngờ, mặt Kỳ Thương đen như đít nồi!” “Đội trưởng, bên trong còn có một căn phòng đang khóa kín!” Một nhân viên thu thập manh mối chạy tới nói. Tôi chợt nhận ra điều gì đó, Kỳ Thương bắt đầu phát điên: “Không được mở ra!” Hành vi khả nghi. Càng làm người ta tò mò. 20. “Nếu cậu không hợp tác, chúng tôi đành phải khóa cửa!” Đội trưởng ra lệnh, những người khác nghe vậy liền lập tức đập vào cánh cửa đang khóa. Cuối cùng cửa cũng mở. Khung cảnh bên trong khiến mọi người hít một hơi lạnh. Một cô gái yếu ớt không biết sống chết nằm trên mặt đất. Quần áo trên người không đủ che đi cơ thể. Tứ chi bị khóa bằng xích sắt, làn da trắng nõn chi chít vết bầm tím. Nhìn thấy cảnh tượng đó, ai nấy đều quay mặt đi. “Cô Lương, phiền cô rồi.” Đội trưởng nhìn nhìn tôi, tôi gật đầu, đi vào phòng tìm quần áo mặc vào cho Cận Hòa. Tuy rằng đã hôn mê nhưng khi tôi chạm vào, cơ thể cô ta theo bản năng co rúm lại. Tôi cau mày, càng chán ghét Kỳ Thương hơn. Ngay cả người hắn yêu hắn cũng có thể đối xử như vậy. Thật là một tên điên, người như vậy sau lại làm nam 9 của cốt truyện chứ. Với những tội danh này Kỳ Thương khó mà trở ra được nữa. Hóa ra Cận Hòa không phải nạn nhân đầu tiên của hắn. Cô gái đầu tiên đã bị tên điên này giết từ lâu. Sau khi rút kinh nghiệm đợt 1, hắn đã “nhẹ tay” với Cận Hòa hơn. Tất cả những chứng cứ phạm tôi đó, Kỳ Thương bị phán tử hình. Phiên tòa thu hút rất nhiều sự chú ý, tất cả những tội ác của Kỳ Thương đều được công bố rộng rãi cho mọi người đều biết. Mọi người đều cảm thấy hắn đáng bị như vậy, hào quang nam chính đã hoàn toàn biến mất. Về phần Cận Hòa, tôi không biết cô ta cảm thấy thế nào khi nghe những cáo trạng đó,khi thẩm phán tuyên tội, cô ta trầm mặc hồi lâu. Cho đến ngày Kỳ Thương bị xử tội, cô ta tìm tôi. 21. “Xin lỗi! Loan Loan!” Là tôi không biết xấu hổ, là cô đã cứu tôi ngày hôm đó, tôi không biết phải đối mặt với cô như thế nào.” Cận Hòa tiều tụy, nhìn tôi thận trọng nói lời xin lỗi. “Tôi chấp nhận, nhưng tôi không thể tha thứ.” Nếu cô ta chỉ giả danh tôi tận hưởng sự giàu có của một tiểu thư, tôi cũng không hận cô ta nhiều như vậy. Chỉ là cô ta lợi dụng sự yêu thương của gia đình, cô ta tiêu diệt toàn bộ Lương gia, rồi chung sống hạnh phúc với kẻ thù tôi không thể hiểu được. “Tôi biết rồi, cám ơn cô đã đồng ý gặp tôi.” Trải qua nhiều chuyện như vậy cô ta vẫn chưa hòan toàn hiểu được, nhưng cũng thông suốt vài điều, mặc kệ cô ta nói chuyện đàng hoàng cỡ nào, cũng không che giấu được sự giả tạo của mình. “Lần này tôi thật sự đã được giải thoát.” Cận Hòa có chút cảm khái, tôi liền hỏi điều mà tôi thắc mắc từ đáy lòng: “Tại sao cô yêu Kỳ Thương? Yêu hắn vì hắn bị hoang tưởng. bạo lực sao?” “Tôi cũng không biết, hình như tôi sinh ra để yêu anh ấy. Anh ấy là người tôi yêu nhất trên đời. Nhưng có lúc tôi cũng sợ anh ấy, dù tôi biết mọi chuyện anh ấy làm điều vì anh ấy yêu tôi.” Cận Hòa đột nhiên ngượng ngùng, tôi thì nghẹn lời, lời giải thích duy nhất có lẽ là sự thu hút lẫn nhau của nam nữ chính. Nói đến đây, lời nào cũng đã nói hết, Cận Hòa đứng dậy chuẩn bị rời đi, tôi lại mở miệng: “Nếu điều đó xảy ra lần nữa, cô vẫn lựa chọn như vậy sao?” Ý tôi ban đầu tính hỏi cô ấy sẽ vì tình yêu nồng cháy này mà từ bỏ gia đình đã yêu thương cô hay sao. Sau đó tôi nghĩ lại, lần này cô ta còn chưa được trải qua. (ý là lần này Lương gia k yêu thương cô ta do Loan Loan đã trở về) Tôi chưa kịp giải thích câu hòi thì Cận Hòa đã lên tiếng: “Ai biết được, lòng người là cái khó đoán nhất” Cô ta cho rằng tôi hỏi cô ta về vụ tai nạn, nếu điều đó xảy ra cô ta có lấy tín vật của tôi, bỏ mặc tôi sống chết, thay đổi thân phận thay thế tôi không. Tuy rằng không trả lời đúng câu hỏi, nhưng dường như đã trả lời cho cả hai câu. Đúng vậy, lòng người vốn khó dò. Nhìn Cận Hòa rời đi, hào quang nữ chính đã biến mất. Bản tin đang chiếu về việc Kỳ Thương bị xử tội. Lần này thế giới không có nam nữ chính. Ai cũng là nhân vật chính của đời mình. The End.