9. Tên phế vật này, nuôi tiểu thư Giang gia làm ngoại thất gì chứ, rõ ràng là hắn nuôi nam nhân họ Giang. Đai ca tức giận tính đi tìm Vệ Cư An tính sổ, nhưng bị các bạn hữu bên cạnh giữ lại. Ninh Viễn hầu phu nhân suy tính ở ngoại thành vắng vẻ, ít người lui tới, nên cố ý dẫn thêm hai nữ quyến tham gia bắt gian. Lại không ngờ rằng, bắt được Vệ Cư An cùng nam nhân khác đang ở bên nhau. Đỏ mặt tía tai đi ra cửa, nói trùng hợp cũng thật trùng hợp gặp bọn người Đai ca đang đi tới, liền loạn cào cào lên. Chưa kịp tới bình minh, đã truyền khắp cả thành, ngoại thất mà Vệ Cư An của phủ Ninh Viễn hầu nuôi dưỡng là một nam nhân. Hướng Trúc kể sinh động như thật, cùng ta đáp lời: “Tiểu thư, người không biết đâu, bên ngoài đồn ầm lên rồi, Ninh Viễn hầu phu nhân dẫn theo Xương Ấp bá phu nhân cùng hai nhi nữ của bọn họ đi bắt gian Vệ thế tử cùng ngoại thất. Khi đến chỗ đó vừa đẩy cửa vào đã thấy Vệ thế tử nằm trên giường, bên canh có một nam nhân cởi trần đang ngồi chải tóc.” Ninh Viễn hầu phu nhân còn cho là nữ tử nhà nào không biết xấu hổ, đi lên tát người ta một cái. Người nọ đứng lên so với Ninh Viễn hầu phu nhân còn cao hơn một cái đầu, vừa mở miệng liền biết là nam nhân. Làm cho Ninh Viễn hầu phu nhân cùng Xương Ấp bá phu nhân đều sợ đến nhảy dựng, Xương Ấp bá phu nhân hiện tại trở về nhìn đến thấy ai tóc dài còn phải hỏi câu là nam hay nữ.” Xương Ấp bá phu nhân giao tiếp rộng rãi, Ninh Viễn hầu phu nhân dẫn theo bà, chính là muốn cho bà chứng kiến. Nếu bắt gặp ta cùng Vệ Cư An sẽ lan truyền ra ngoài, làm hỏng thanh danh của ta, khiến ta không muốn gả cũng phải cho Vệ Cư An. Bà ta không biết, bà ta không hiểu rõ ta, cũng không hiểu rõ Giang Uyển. Bà ta cho rằng, Vệ Cư An lừa dối Giang Uyển, cưới ta vào cửa, ta là tỷ tỷ của Giang Uyển, chắc chắn sẽ bao dung nàng ta. Sau này Vệ Cư An đỗ đạc công danh, cùng ta hòa li, lập Giang Uyển làm chính thê, mọi chuyện đâu lại vào đấy, Giang Uyển chắc chắn sẽ đáp ứng. Lại không biết ta tưởng kế tựu kế, bắt chuột trong chum mà thôi. Ta thường đến gặp Giang Uyển tặng bạc, không chỉ đơn thuần là muốn Giang Uyển nhìn rõ con người của Vệ Cư An, còn muốn dụ Vệ Cư An mắc mưu. Hắn cho rằng ta còn thương tiếc cho vị muội muội này, hơn nữa được Ninh Viễn hầu phu nhân khuyến khích, liền nói Giang Uyển hạ dược ta, làm cho ta và hắn bên nhau, vừa vặn mẫu thân hắn chạy đến bắt người. Lại không nghĩ rằng đây là cái bẫy mà tỷ muội ta tạo ra cho hắn, Giang Uyển yêu hắn đến nhường nào, thì khi thấy hắn muốn hạ dược ta khiến ta trở thành chính thê của hắn, nàng ta càng hận hắn biết bao nhiêu. Giang Uyển nhảy sông, Vệ Cư An sau khi tỉnh lại chắc chắn sẽ tìm Giang Uyển hỏi tội. Nàng ta không muốn gặp lại Vệ Cư An, cũng không thể quay về Giang gia, đành lựa chọn tự vẫn. Nước sông chảy siết, Vệ gia cũng không thể tìm được gì ngoại trừ một chiếc giày. Thanh danh Vệ Cư An mất hết rồi. Đừng nói là hào môn thế gia, ngay cả nư nhi của gia đình bình thường cũng không muốn làm gả cho một người nuôi dưỡng nam nhân làm ngoại thất. Không chỉ như vậy, hôn sự của Vệ Tư Vi cũng bị hủy. Ninh Viễn hầu phu nhân vác đá nện chân mình, Ninh Viễn hầu cho rằng bà ta dung túng hai người con làm xằng làm bậy, mang tai mang tiếng, tức giận đứng trước từ đường nói muốn hưu thê. Nhưng ngặt nỗi Hầu phu nhân không phạm phải ba tội lớn, Ninh Viễn hầu than trời vài tiếng rồi bỏ đi. Hôn sự của ta cũng đã định, là con trai của Lễ Bộ thượng thư, hiện giờ đang nhậm chức Biên tu ở Hàn Lâm Viện, có quan hệ thông gia với Trần gia, người mà đã đính ước với Đai ca ta. Những chuyện khác không nói tới, riêng chuyện gia quy của Lâm gia là không được nạp thiếp, cũng rất đáng để gả qua. Đồng thời ám vệ được phái đi theo dõi Vệ Cư An lại báo về một tin tức. Sau khi Giang Uyển tự vẫn, Vệ Cư An tinh thần sa sút mộ thời gian, lại bắt đầu có hành động. Hắn liên tục ra khỏi thành gặp gỡ người lạ, thân nhân phức tạp, tam giáo cửu lưu người nào cũng có, còn có người ngoại quốc. Bọn triều lập quốc chưa đủ 100 năm, trải qua tam đại đế vương, mới có được cục diện an ổn hiện giờ. Chỉ là chiến hỏa biên quan vẫn chưa dừng, phien ban lòng lang lạ sói, năm lần bảy lượt muốn thau tóm các thành trì ngoài biên ải, đều bị các tướng quân đánh bại. Đại ca cũng từng đi theo Tam thúc rèn luyện trong quân doanh. Tam thúc là người chính trực, có dũng có mưu, tướng tài hiếm có, chỉ là đời trước bị kẻ gian làm hại, không chết vào lúc hai quân giao chiến, mà lại chết vào lúc vinh quy bái tổ, Lần này Vệ Cư An muốn vu oan hãm hại phủ Tề Quốc công, để xem hắn có bản lĩnh đó hay không. “Giám sát hắn, nếu bọn họ có qua lại gì, liền về báo cho ta!” Những gì hắn từng gây ra cho phủ Tề Quốc công, phủ Ninh Viễn hầu cũng nên nếm trải một lần. Hôn kỳ của ta đã định, ngày lành tháng ba năm sau, các Tú nương trong phủ bắt đầu may giá y cho ta. Xiêm y đỏ tươi như máu để trên giường. Hướng Trúc đi vào, đưa cho ta một phong thư: “Tiểu thư, có một cậu bé đưa thư này ở cửa sau, nói là thiệp mời của phủ Quy Đức hầu, trong phủ của nàng có vài chậu hoa lan rất đẹp, mời tiểu thư qua thưởng thức!” Quy Đức hầu phủ cùng nhà ta có chút thân cận, hai bên phủ thường xuyên qua lại, rất quen thuộc. Nói thật ra, cô nương sắp xuất giá như ta không nên tùy ý ra cửa. Nhưng nhớ đến thoại bản Giang Uyển khi đó là đến từ phủ Quy Đức hầu, ta liền nhận thiệp. Đến ngày hẹn, ta liền trang điểm chải chuốt một phen, lên xe ngựa đi qua phủ Quy Đức hầu. Tam tiểu thư Từ gia của phủ Quy Đức hầu cũng bằng tuổi tam muội. Năm trước hai người bọn họ còn kết nghĩa kim lan, năm này liền âm dương cách biệt, nàng ta khó tránh khỏi thương tâm mà rơi lệ. “Uyển muội muội là một cô nương tốt, nói mất là mất, rốt cuộc là muội ấy mắc bệnh gì?” Ta đưa khăn cho nàng lau nước mắt, lại hỏi nàng trước: “Tam muội trước nay đều thân cận với muội, thường qua phủ muội chơi. Khi muội ấy đi rồi ta có thu dọn di vật của muội ấy, phát hiện mấy quyển thoại bản. Hỏi nha hoàn , bọn họ nói là lấy từ trong phủ của muội, muội xem có phải hay không?” Tam tiểu thư Từ gia nhận lấy, mở thoại bản ra, liền đỏ mặt, ngập ngừng nói: “Cái này… là do ta vô tình có được, ta cùng Uyển muội muội, Thanh muội muội, tổ chức một nhóm thi ca, vốn định một tháng gặp nhau vui chơi một ngày. Sau đó nhờ gã sai vặt ra ngoài mua sách, không biết vì sao mua nhầm mấy quyển này nên chúng ta chia nhau mỗi người một quyển.” Tam tiểu thư Từ gia, cùng Giang Uyển và đại tiểu thư của phủ Xương Ấp bá đều yêu thích ngâm thơ đối câu, vui chơi ca hát, trong nhà đều biết. Lại không ngờ các nàng họp mặt rủ nhau xem mấy quyển sách lệch lạc này. Ta nhớ tới không lâu trước đây, trong tiệc mừng thọ của Lão gia phủ Tĩnh Nam hầu có phát sinh vài chuyện. Nữ nhi của Thiếu khanh gia Hồng Tư Lự rơi xuống hồ nước trong phủ Tĩnh Nam hầu. Lúc thay y phục lại bị Tĩnh Nam hầu thế tử xông vào vô tình nhìn thấy cơ thể, hai nhà bất lực chỉ có thể định ra hôn sự. Nữ nhi của Thiếu khanh gia Hồng Tư Lự cũng có tham gia nhóm thi ca. Xem ra nàng ta cũng bị thoại bản mê hoặc, lầm đường lạc lối. Kẻ viết mấy cuốn thoại bản này cần phải bị trừng trị. Khi ta còn đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên có tiếng nói truyền từ ngoài phòng khách vào, Vệ Tư Vi đã lâu không gặp đang cùng Đại tiểu thư đi vào. Nàng nhìn ta, khóe miệng giật giật cười như không cười: “Nghe nói Nhị tiểu thư đại hỉ, vẫn còn chưa chúc mừng Nhị tiểu thư. Chỉ đáng tiếc Tam tiểu thư trong phủ, nói đi liền đi, không kịp uống chung rượu mừng của tỷ tỷ!” Nàng ta còn dám nhắc đến Giang Uyển trước mặt ta. Nếu không phải đệ đệ của nàng ta bạc tình bạc nghĩa, mẫu thân một lòng muốn treo cao, Giang Uyển làm sao sống không thấy người, chết không thấy xác chứ? Ta cười lạnh một tiếng: “Rượu mừng không phải ai muốn uống cũng được, giống như Vệ tiểu thư đây có muốn uống, cũng phải xem phủ Tề Quốc công chúng ta có đồng ý hay không?” Vệ Cư An mang Giang Uyển đi, sớm đã đắc tội với phủ Tề Quốc công, mẫu thân chắc chắn không gửi thiệp mời cho phủ Ninh Viễn hầu. “Ngươi!” Vệ Tư Vi tức nghẹn, Đại tiểu thư sợ nàng ta sinh sự chọc giận ta liền kéo nàng ta đi chỗ khác: “Mọi người tụ tập cùng nhau thưởng hoa uống rượu vui vẻ là tốt rồi, đừng tổn thương hòa khí!” Vệ Tư Vi không thể nể mặt chủ nhà, chỉ biết trừng mắt với ta, oán hận mà nói: “Chờ xem, phủ Tề Quốc công của ngươi chắc chắn không có kết cục tốt, lúc đó xem ngươi còn đắc ý được không?” Lời nói của nàng ta đã chọc đến vết thương lòng của ta. Xem bộ dáng vụng về của Vệ Tư Vi, nếu không phải có người trước mặt nàng lộ ra cái gì hoặc nàng ta đã nghe được cái gì, chắc chắn nàng ta sẽ không nói những lời như vậy. Là Vệ Cư An, nhất định là Vệ Cư An, hắn thi trượt Khoa cử, lại bị ta làm hỏng thanh danh, nếu muốn trở mình, không có cống hiến lập công thì sẽ không được. Cho nên, hắn đang tính toán hãm hại phủ Tề Quốc công sao?