Em gái tôi là một nữ diễn viên nổi tiếng, nổi nhờ tai tiếng. Tôi bị con bé đóng gói mang đến một chương trình tạp kỹ phá án. Khi làm nhiệm vụ, đối thủ một mất một còn của em gái mở miệng trào phúng: “Thời Nhu à, đây là chị gái luật sư học giỏi của cô đó sao? Cười chec mất, nếu cô ta có thể giải được đề này thì từ nay về sau tôi cũng kêu cô là chị.” Tôi nhướng mày nhìn thoáng qua đề bài. “6.” Mọi người không hiểu gì, còn cô ta lại hỏi: “6 gì mà 6? Đáp bừa đấy à?” Sắc mặt đạo diễn kinh ngạc: “Đáp án chính xác.” Khuôn mặt đối thủ ngay lập tức biến thành màu khô héo, tôi cười nhạo nói: “Muốn làm em gái tôi, cô có cửa sao?” 1. Nhà chúng tôi đều là những học sinh giỏi con nhà người ta, ngoại trừ em gái tôi. Nên việc con bé có cả một đội quân anti hùng hậu trong giới giải trí, tôi cũng không ngạc nhiên cho lắm. Vì nó thật sự không được thông minh. Nghe nói đám anti của em gái còn chửi ra tình cảm, có câu gì mà "Thời Nhu mà sập phòng, bọn họ sẽ là người đầu tiên chạy đi minh oan." Mẹ tôi chê tôi quá cứng nhắc, không gần gũi mọi người. Thế là em gái liền lôi kéo tôi không ngừng nghỉ tham gia vào một show thực tế điều tra phá án. Hy vọng có thể dùng bộ não thông minh của tôi để trải nghiệm chút niềm vui của việc chỉ số IQ dưới trung bình. "Chị, đó chính là Vương Văn, người luôn châm chọc em ngốc nghếch!" Trong phòng trang điểm, Thời Nhu thì thầm bên tai tôi, ngón tay chỉ về phía một người phụ nữ đang trang điểm. Toàn thân trét đầy phấn, nước hoa xịt như muốn ngạt thở. Tôi nhếch mép: "Bị cô ta châm chọc, chứng tỏ em cũng chẳng thông minh hơn là bao." Thời Nhu ấm ức bĩu môi. Nhà chúng tôi đều là những học sinh giỏi con nhà người ta, ngoại trừ em gái. Là một ngôi sao nữ ngốc nghếch, con bé có thể nổi tiếng được hoàn toàn là nhờ vận may. Còn Vương Văn là kiểu người tâm cơ, có được ngày hôm nay đều nhờ mấy trò tiểu xảo. Hai người này thành đối thủ một mất một còn cũng không có gì lạ. "Thời Nhu, đây là chị gái luật sư siêu giỏi của cô đấy sao?" Vương Văn lắc hông đi tới, cô ta đóng vai một kỹ nữ phong trần. Phải nói, trông cũng khá giống. Còn em gái của tôi đóng vai tiểu thư tư lệnh phủ, đặc điểm là ngây thơ. "Đương nhiên, chẳng lẽ giống như cô, ngực to óc rỗng?" Thời Nhu hất tóc. Ừ, phải công nhận tổ chương trình có con mắt nhìn người thật. Trên màn hình đã bắt đầu náo nhiệt: 【Cười chết mất, ha ha ha ha ha ha!】 【Đã đến tập 8 rồi, hai người này sao vẫn còn đấu đá nhau thế?】 【Chị gái Thời Nhu xinh quá, nhà họ gen tốt thật.】 【Nhìn ánh mắt của Thời Huy kìa, hình như không muốn nhận cô em gái ngốc này, ha ha ha ha ha ha.】 【Điều kiện để trở thành anti fan của Thời Nhu là mỗi ngày phải vào siêu thoại chửi cô ta một câu!】 【Thời Nhu: Tôi thật sự muốn khóc mà!】 Tập này còn có hai khách mời nam, đều là minh tinh đang nổi của giới giải trí. NPC còn chưa xuất hiện, chúng tôi bắt đầu đi theo cốt truyện. Hôm nay là sinh nhật Tư lệnh, chúng tôi tập trung ở đây để chúc thọ ông ấy. "Chào cô, tôi tên là Lê Bình Xuyên." Người đàn ông lễ phép gật đầu. Bên cạnh, Vạn Hâm cười toe toét: "Tôi là Vạn Hâm, chị cứ gọi tôi Tiểu Hâm là được." Tôi gật gật đầu: "Thời Huy." 【Chị gái ngầu quá!】 【Đó là nam thần Lê Bình Xuyên đó! Chị cười một cái đi chứ!】 【Lần đầu tiên thấy mỹ nữ lạnh lùng như vậy, hu hu hu hu, chị nhìn em một cái đi……】 【Thời Nhu là con nuôi hả?】 【Ôi, lại là anti fan của Thời Nhu!】 2 "Thời Nhu, nghe nói chị gái cô giỏi trong việc kiện tụng lắm, thật hay giả vậy?" Vương Văn đột nhiên cười toe toét, tiến lại gần nói. Rõ ràng là nói với Thời Nhu, nhưng lại cố tình chen vào giữa tôi và Lê Bình Xuyên. Cái mùi nước hoa nồng nặc kia xông vào mũi tôi làm tôi suýt chút nữa sặc chết. Tôi lặng lẽ lùi lại một bước: "Cô không lên mạng à?" Mấy đoạn video tôi biện hộ trên tòa đều công khai trên mạng, sau khi chính thức tuyên bố tham gia chương trình này, lượng truy cập càng tăng vọt. Nụ cười của Vương Văn cứng đờ: "......" Hai nam minh tinh bên cạnh đang cố nhịn cười, chỉ có Thời Nhu là cười ha ha: "Vương Văn, mau lên mạng đi!" 【Cười chết mất, má ơi!】 【Muốn biết lúc bà Thời sinh Thời Huy có phải đã dùng hết gen rồi không, ha ha ha ha ha ha!】 【Có một cô em gái vừa ngốc vừa nổi tiếng là như thế nào? Hỏi Thời Huy là biết.】 【Mấy cái kiểu tâm cơ của Vương Văn đặt trước mặt chị gái thì đúng là không đáng nhắc đến.】 【Này này, Văn Văn nhà tôi vừa xinh đẹp lại độc lập chứ đâu như mấy người nói, bắt đầu thấy ghét hai chị em nhà này rồi đấy!】 【Lầu trên bị điên à?】 Tôi liếc nhìn Thời Nhu, con bé lập tức thu lại nụ cười. Vì con bé hiểu được ý cảnh cáo trong mắt tôi. Thời Nhu từ nhỏ đã thích gây chuyện, đặc biệt là cái miệng của con bé, muốn nói gì là nói nấy, không suy nghĩ gì cả, đắc tội không ít người. Mà mỗi lần khóc lóc tìm tôi, chính là muốn tôi giúp con bé dọn dẹp mớ hỗn độn. Vương Văn hừ một tiếng, rồi quay sang chỗ Vạn Hâm. Theo thời gian, NPC tư lệnh nên xuất hiện rồi mới đúng. "Không phải là sinh nhật sao? Tư lệnh sao còn chưa tới?" Vạn Hâm là người đầu tiên hỏi. Những người khác rất nhanh cũng nhận ra điều bất thường. Tôi dẫn đầu đi đến phòng trên lầu hai, Thời Nhu chậm rãi đuổi theo: "Chị, chị đi đâu vậy?" "Thời Nhu, sao chị gái cô thích chạy lung tung thế?" Vương Văn mặt mày không vui, nhưng vẫn không tự chủ được mà đi theo. Căn phòng bị khóa, muốn mở cửa thì phải giải mã khóa mật mã trên cửa. Nhìn hình vẽ, chắc là ký hiệu vật lý. Vương Văn che miệng cười, chế giễu: "Thời Nhu à, hình tượng học sinh giỏi của chị gái cô không chừng sẽ sụp đổ đó? Cười chết mất, câu này mà cô ta giải được thì tôi xin gọi cô ta là chị." Tôi nhướng mày nhìn thoáng qua đề bài: "6." Mọi người không hiểu ra. Vương Văn trợn trắng mắt: "6 cái gì mà 6? Đoán bừa à?" 【Cười chết, tưởng học sinh giỏi thế nào, hoá ra cũng chỉ biết nói 6.】 【Đây là cái đề gì vậy?】 【Không hiểu gì hết, loạn cả lên.】 【Dáng vẻ của Thời Nhu thật buồn cười, ha ha ha ha ha ha.】 【Nực cười, 6 chính là đáp án chính xác.】 【Sao có thể? Một chuỗi dài như vậy đáp án lại chỉ có một con số? Chơi chữ cũng phải có mức độ chứ!】 Đạo diễn vẻ mặt mừng rỡ: "Trả lời chính xác!" 3 Mặt Vương Văn lập tức biến thành màu gan heo. Cư dân mạng cũng ngớ người: 【Người ngu ngốc nhất hóa ra lại là chính toiii!】 【Sao Thời Nhu vẫn còn bộ dạng ngơ ngác vậy?】 【Cứu mạng, não của Thời Nhu bị giấu ở đâu rồi?】 【Thích chị gái siêu giỏi này quá, hu hu hu hu!】 Tôi nhìn Vương Văn, cười khẩy: "Muốn làm em gái tôi á? Cô có não không?" "Cô!" "Chẳng qua là trùng hợp thôi, đây mới là câu đầu tiên, chắc chắn rất đơn giản, ai cũng biết đáp án là gì." Vương Văn cố gắng giữ thể diện. "Ối ời ời ời ời, vậy sao cô không biết 6 là đáp án chính xác?" Thời Nhu làm mặt quỷ. Tôi khinh bỉ liếc nhìn Thời Nhu: "Đồ ngốc." 【Đã xác nhận ánh mắt, là chị em ruột rồi.】 【Thật sự là sự khinh bỉ đến từ chị gái ruột!】 【Cầu Thời Huy thường trú, giải đề nhanh như vậy đúng là quá trâu bò!】 【Đám người này đúng là đến để gây cười, ha ha ha ha ha ha ha.】 Vương Văn cũng hừ một tiếng: "Nghe thấy chưa, chị cô cũng nói cô là đồ ngốc đó." Tôi bất lực: "Cô không phải sao?" Lê Bình Xuyên và Vạn Hâm bên cạnh không nhịn được lại lần nữa cười trộm. Thời Nhu vốn đang xù lông lập tức được an ủi: "Chị nói đúng, cô ta cũng là đồ ngốc." Thời Nhu cười toe toét.