Cô chị hám fame của tôi
Chương 5
——[Đây đúng là một gia đình ba người tài giỏi: bố cực kỳ tài năng, mẹ hiền lành, và em gái khiêm tốn!]
——[Bố tôi bảo muốn hẹn chú Chu đi ăn tối để trao đổi kỹ thuật :))) .]
——[Không phải chứ, bạn thân của tôi ơi, bạn là học trò cuối cùng của giáo sư Lương đấy, với thân phận khủng như vậy mà bạn không nói gì sao???]
——[Mọi thứ khác có thể diễn được, nhưng bác gái thì tuyệt đối không phải diễn, thật sự quá tốt bụng, tôi khóc chec mất!]
——[Xem xong chỉ muốn nói một câu: Chu Yêu Yêu là con khốn! Có gia đình tốt như thế mà cũng muốn bôi nhọ?]
—[Trước khi xem, tôi nghĩ là Chu Nhan Nhan trèo cao với thái tử nhà họ Tống. Sau khi xem, tôi thấy thái tử nhà họ Tống không xứng với cô ấy! Nhưng thực sự tôi rất thích đôi này, xin hỏi hai người đã ở bên nhau chưa?]
Tống Trần Dật đã nhấn thích bình luận này.
Anh ta còn bình luận: "Đang theo đuổi, nhưng khó lắm."
Các chị em trong phần bình luận đều phát cuồng vì điều này.
Rốt cuộc ai mà không thích tám chuyện chứ, huống hồ là chuyện tình của một tổng tài bá đạo với một học sinh giỏi, đúng là trời sinh một cặp.
……
Lượng truy cập khủng khiếp này đã được tập đoàn Tống Thị tận dụng.
Họ ngay lập tức tổ chức buổi ra mắt sản phẩm mới, mặc dù chỉ là xe ý tưởng, nhưng vẫn chật kín người tham dự.
Với thiết kế tiên tiến và tính nhân văn, nhiều người đã đặt cọc ngay tại chỗ.
Tập đoàn đã chiếm lĩnh được thị trường, nâng cao danh tiếng thương hiệu, và nhanh chóng trở thành người dẫn đầu trong ngành.
Là cố vấn của tập đoàn Tống Thị, tôi chỉ cần dành thời gian đến công ty một lần mỗi tuần.
Thông thường, tôi sẽ ngồi trong văn phòng của Tống Trần Dật uống trà, ăn trà chiều.
Thỉnh thoảng tôi cũng đến xưởng xe của bố xem, hoặc là đi trò chuyện vài câu với giám đốc Lý. Một tháng trước, chú ấy được mời về với mức lương cao, tất nhiên, khả năng quản lý của chú Lý, ở đây chú ấy có thể tự do phát huy tài năng.
Coi như là tôi đã đáp lại tình nghĩa mà chú Lý đã giúp đỡ bố tôi trước đây.
Bố mẹ luôn dạy tôi rằng, một giọt ân tình nên đáp lại bằng cả suối nguồn, và tôi rất may mắn khi thừa hưởng sự tốt bụng và chính trực từ bố mẹ.
14
Nửa năm sau, khi tôi vừa theo giáo sư Lương tham gia hoạt động nghiên cứu khoa học trở về nước, thì nhận được cuộc gọi từ bệnh viện.
Chị gái đang làm phẫu thuật tại bệnh viện và cần người thân ký tên.
Bệnh viện cũng không quá xa, lái xe hai tiếng là đến nơi.
Chị tôi từng có khuôn mặt bầu bĩnh, nụ cười dễ thương với đôi má lúm đồng tiền, giờ đây thứ tôi nhìn thấy lại là gương mặt gầy gò đến đáng sợ, đôi mắt đầy những tia máu đỏ, vẻ mặt hốc hác và mệt mỏi.
Nhìn chị không giống một cô gái ngoài hai mươi, mà như một phụ nữ trung niên ngoài ba mươi đã trải qua đầy đau khổ.
Khi thấy tôi, lời đầu tiên chị nói là lời trách móc và oán hận.
"Sao em lại đến đây một mình? Bố mẹ đâu? Thôi được rồi, em mau đi đóng viện phí đi, y tá đã nhắc chị mấy lần rồi. Sau đó chuyển chị lên phòng VIP, rồi tìm bác sĩ giỏi nhất điều trị cho chị, thuê thêm hai người chăm sóc nữa. Đợi khi chị khỏi bệnh, chị sẽ về nhà với em. Chị cũng là con gái của bố mẹ, tài sản của họ đương nhiên chị phải được chia một nửa."
Tôi dựa lưng vào khung cửa, cười mỉa mai.
"Chị à, chẳng phải chị đã nói trên mạng rằng muốn đoạn tuyệt quan hệ với gia đình ký sinh trùng sao?"
Chị gái sầm mặt lại, giận dữ nói.
"Đó chỉ là nói cho có thôi, máu mủ tình thâm, tình thân là thứ không thể cắt đứt. Hơn nữa, chị cũng chẳng làm gì sai cả. Chị chỉ là không thể chịu được sự giả dối thôi, mấy người cũng có tốt lành gì đâu, chị không về nhà mà cũng chẳng ai đi tìm? Chị ra nông nỗi này đều là do em gây ra. Nếu lúc đó em giúp chị làm rõ trên mạng, nói rằng bố hối lộ giám đốc, thì mọi chuyện đã chẳng xảy ra. Chị vẫn sẽ là nữ thần công bằng và chính trực được mọi người tôn vinh, chị cũng sẽ trở thành một người nổi tiếng và kiếm được rất nhiều tiền. Chị nói cho em biết, nếu chị không sống tốt, thì nhà mình cũng đừng mong sống tốt!"
Tôi bước đến gần giường bệnh, siết chặt cằm chị gái, cười mỉa mai.
"Chị gái à, chẳng lẽ chị thực sự nghĩ rằng việc chị bị công kích trên mạng, làm phục vụ, gặp quản lý, rồi bị sảy thai và phải cắt bỏ tử cung đều là sự trùng hợp sao? Thực ra em đã biết trước chị sẽ xông vào phòng bố để vu khống ông ấy hối lộ rồi, em cũng biết chị sẽ cầm quần áo đến nhà họ Tống để tố cáo mẹ là kẻ trộm, thậm chí cả người đàn ông mà chị yêu quý, quản lý quán bar ấy, cũng chỉ là do em nhờ anh ta chủ động tiếp cận chị thôi."
Ngay lập tức, mắt chị tôi đỏ rực, chị ta bỗng nổi điên rồi vùng ra khỏi tay tôi, hét lên trong cơn cuồng loạn.
"Chu Nhan Nhan, mày là một con quỷ, tao sẽ giec mày, tao sẽ giec mày!"
Tôi tát chị gái một cái thật mạnh.
"Đúng, tôi là một con quỷ sống dậy từ địa ngục đến đây để trả thù chị đấy! Nếu chị có gan thì đi ăn vạ với bố mẹ đi, xem ai chec trước, chị hay tôi. Tất nhiên, nếu chị muốn, tôi cũng có thể tiễn chị đi trước!"
Vốn dĩ Chu Yêu Yêu đang phát điên, nhưng khi đối mặt với ánh mắt lạnh lùng và tàn nhẫn của tôi, chị ta đã rùng mình.
Chu Yêu Yêu biết, tôi thực sự muốn giec chị ta.
Kiếp trước, Chu Yêu Yêu đã làm bố tôi tức đến mức liệt giường, khiến mẹ tôi bị công kích trên mạng, bị mọi người hắt hủi, mỗi ngày chỉ có thể đi chợ nhặt lá rau thối về ăn.
Nếu pháp luật cho phép thì tôi đã tra tấn chị ta tàn nhẫn hơn rồi.
Tôi xoay người bước ra ngoài, sau lưng vang lên tiếng y tá kiểm tra phòng.
Chị gái còn trẻ mà đã phải cắt bỏ tử cung, lại còn mắc nhiều bệnh khác.
Bây giờ, Chu Yêu Yêu chẳng khác gì một con châu chấu nằm trong tay tôi, chị ta phải xoay xở thế nào đây?
15
Hai năm sau, tôi bảo vệ luận án tiến sĩ thành công và tiếp tục nghiên cứu sâu hơn.
Vào ngày ra mắt xe ô tô năng lượng mới, Tống Trần Dật đã nhận được đơn đặt sớm ba mươi nghìn chiếc, trở thành huyền thoại trong ngành. Mở ra một kỷ nguyên mới cho xe ô tô năng lượng mới!
Cũng trong ngày hôm đó, thi thể của chị gái được phát hiện dưới chân cầu vượt.
Mùa hè nóng nực khiến nó càng trông kim tởm hơn.
Ngay cả những pháp y và cảnh sát có nhiều kinh nghiệm cũng không kiềm được mà nôn thốc nôn tháo tại chỗ.
Hai năm qua chị gái thả rông bản thân đủ kiểu, cuối cùng vì mắc bệnh mà bị bạn trai bỏ rơi, chị ta bám víu không chịu chia tay, sau đó bị bạn trai đánh gần chec rồi ném xuống chân cầu vượt.
Đúng là cặn bã xứng với cặn bã, quá hợp đôi!
…
Thi thể của chị gái được phát hiện vào buổi trưa, và hộp tro cốt được lấy vào buổi chiều.
Tôi đổ thẳng tro cốt của Chu Yêu Yêu xuống cống rãnh trong chợ, nơi mẹ tôi từng nhặt rau thối ở kiếp trước.
Để kiếp sau, kiếp sau nữa, chị ta vẫn phải chuộc tội cho bố mẹ!
(Xong)