Có người muốn kịch bản mới là kiểu yêu đương đầy kịch tính, có người lại muốn là kiểu hàn gắn và yêu thương ngọt ngào. Mục đích làm rõ mọi chuyện đã đạt được, tôi ghi lại tất cả các gợi ý của mọi người rồi lấy cớ thời gian đã muộn để tắt livestream. 4 Khi phòng livestream vừa tắt, chị Từ vui vẻ bước vào: “Em hiệu quả thật đấy, trong thời gian ngắn như vậy mà cũng chuẩn bị ra được một kịch bản mới để livestream.” Tôi có chút lúng túng, không dám tiếp lời chị. May mà chị Từ đang chìm đắm trong những số liệu livestream rực rỡ nên không suy nghĩ quá nhiều. Chị ấy mở sang trang hot search, không giấu nổi vẻ vui mừng trên khuôn mặt: “Em nhìn đi, ba vị trí đầu của hot search tối nay đều là em đó, cuối cùng thì phúc lớn cũng đến với chúng ta rồi!” Tôi liếc mắt nhìn, gật đầu một cách hời hợt. Chị Từ nghĩ tôi mệt nên chỉ nhắc nhở tôi tiếp tục nỗ lực, sáng tạo thêm các kịch bản mới rồi dẫn đội ngũ nhân viên đi ra ngoài. Tôi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng dám tắt chế độ im lặng. Ngay khi vừa tắt, điện thoại bị đơ vài giây, rồi ngay lập tức hàng trăm tin nhắn xuất hiện. “Khương Vị! Sao em lại block anh?” “Em thật quá đáng, anh ta keo kiệt thế mà em vẫn nghĩ đến việc đan khăn cho anh ta, còn anh lại không được cơ chứ?” “Em cho anh ra khỏi danh sách chặn đi có được không? Anh cầu xin em đó.” “Nếu không, anh sẽ tức c.h.ế.t mất!” “Thôi bỏ đi, cùng lắm thì em cũng chỉ bị lừa thôi mà, cho anh số liên lạc của tên khốn khiếp đó đi, anh sẽ đối mặt với hắn!” “Khương! Vị! Anh thật sự giận rồi đó!” … Phải mất một lúc lâu sau tôi mới có thể lướt hết được mấy trăm tin nhắn đó, tôi đứng dậy, ra ngoài mở cửa. Quả nhiên, người gửi tin nhắn đang ngồi ngay trước cửa nhà tôi, tay vẫn tiếp tục gõ bàn phím. Anh ta mải mê nhắn tin đến mức ngay cả tiếng cửa mở cũng không nghe thấy. Vừa gõ tin nhắn, anh ta vừa lẩm bẩm một mình: “Với người khác thì tặng quà, đan khăn, với anh thì lại block, sao lại block anh chứ?” Anh ta càng nghĩ càng bực, liền mở ảnh đại diện của tôi ra rồi tiếp tục nói: “Cái đồ suốt ngày chỉ toàn tốn tiền cho cái bộ não yêu ngu ngốc, khoan đã, không phải vì anh quá giàu nên em mới không thích anh đấy chứ?” Tôi không thể chịu đựng được nữa, cúi xuống gần mặt anh ta, mỉm cười gọi: “Giang Nghiễn Trí, anh vừa nói cái gì vậy?” Anh ta giật mình hét lên một tiếng, nhảy vọt từ dưới đất lên. Mất một lúc mới đứng vững, anh ta xoa xoa đầu rồi phủi phủi vào quần, tạo ra cái vẻ bận rộn. Tôi dựa vào cửa, nhìn chằm chằm vào anh ta và hỏi: “Giữa đêm khuya khoắt thế này, anh ngồi trước cửa nhà tôi làm gì?” Giang Nghiễn Trí vẫn giả vờ bận rộn, nghe thấy câu hỏi của tôi, lại càng làm ra vẻ bận rộn hơn. Một lúc sau, anh ta mới mở miệng: “Anh đến xem thử xem hắn ta trông như thế nào, sao em lại tốn tiền với đan khăn cho hắn ta, quan trọng là tại sao em lại block anh!” Anh ta chắc chắn chưa xem livestream của tôi! Tôi thay tư thế, nhẹ nhàng dựa vào cửa: “Không có người nào cả, chỉ là tôi tự bịa ra để ép mình tiết kiệm tiền thôi.” Dù vậy thì tôi block anh ta không phải vì lý do đó. Ai bảo anh ta cứ nhắn tin linh tinh bừa bãi với tôi như thế, đáng đời cái đồ không có bạn gái! Giang Nghiễn Trí rõ ràng không tin một lời nào, anh ta thậm chí còn lấy ra bức ảnh chụp bóng của hai bàn tay đan vào nhau mà tôi đã đăng trên Weibo để cho tôi xem. Tôi liếc mắt nhìn một cái, không khỏi cảm thấy tự hào. Câu chuyện tiết kiệm tiền này quả thật rất hợp lý, không ngờ tôi lại có thể tiết kiệm được nhiều tiền đến vậy. Giang Nghiễn Trí vẫn giơ điện thoại lên, chờ tôi giải thích. Tôi phải dành thời gian để livestream khá lâu nên đã mệt đến mức không muốn tốn thêm lời lẽ với anh ta nữa. Chỉ hờ hững thả lại một câu: “Anh chỉ cần về xem lại livestream của tôi tối nay sẽ hiểu.” Nói xong, tôi định quay vào trong. Nhưng Giang Nghiễn Trí bước thêm một bước, tiếp tục nói: “Em có thể bỏ anh ra khỏi danh sách chặn được không? Nếu em muốn ở bên hắn ta thì anh không ngăn cản, nhưng em đừng quá ngốc nghếch, chi tiền cho đàn ông sẽ không có kết quả tốt đâu, nhất là kiểu đàn ông chỉ biết để em tiêu tiền cho hắn!” Tôi bị anh ta làm cho giật mình, vô thức đẩy mạnh vào cửa. Một tiếng “ầm” vang lên, cửa bị đóng sập lại ngay lập tức. 5 Tôi và Giang Nghiễn Trí đứng sững sờ tại chỗ. Hành lang yên tĩnh một lúc lâu, rồi cuối cùng anh ta mới cẩn thận lên tiếng: “Trước em nói khóa cửa có vấn đề, giờ đã sửa xong chưa?” Tôi: “…” Đừng hỏi, hỏi là tôi sẽ nói mình bị mắc chứng trì hoãn và sợ giao tiếp đấy. Tôi thà cầm chìa khóa khi ra ngoài trong hai tháng còn hơn là phải gọi thợ đến để sửa ổ khóa mới. Giang Nghiễn Trí suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Bây giờ em tìm người đàn ông đó đi, anh ta có chìa khóa nhà em không?” Thấy anh ta vẫn còn bận tâm về chuyện này, tôi không kiên nhẫn mà nói: “Làm gì có người đàn ông nào!” Tôi cứ tưởng anh ta cuối cùng cũng tin tôi rồi. Ai ngờ, bộ não của anh ta thực sự khác người. Anh ta lại hiểu ra là tôi không đưa chìa khóa nhà cho ai khác, vẻ mặt anh ta vừa đắc ý vừa có chút hài lòng: “Cũng may em thông minh, cũng biết không được đưa chìa khóa nhà cho người không đáng tin.” Tôi lườm anh ta một cái, rồi đột nhiên nhớ ra điều gì đó: “Anh không phải cũng có chìa khóa nhà tôi sao? Anh để đâu rồi?” Giang Nghiễn Trí nhếch môi: “Lúc chia tay em lấy hết lại rồi mà.” Đúng rồi, tôi suýt quên mất chuyện đó. Hồi đó tôi thậm chí còn dọn hết tóc rụng của mình trong nhà anh ta mang đi nữa. Sợ anh ta lại bắt đầu tranh cãi đúng sai, tôi vội vàng đưa tay ra: “Đưa tôi điện thoại đây, tôi tìm thợ đến mở khóa.” Tôi mở điện thoại của Giang Nghiễn Trí, quen tay gọi thợ khóa. Sau khi gọi xong, tôi và Giang Yến Tri ngồi xổm trước cửa, nhìn con số đang liên tục nhảy nhót trên thang máy. Trong không khí im lặng, anh ta mới cẩn thận mở lời: “Em có muốn…” Câu nói còn chưa dứt lời, tôi đã đoán được anh ta muốn nói gì rồi. Không muốn giải thích thêm nữa, tôi trực tiếp mở khóa điện thoại của anh ta, tìm lại video livestream tối nay rồi nhét lại vào tay anh ta: “Xem xong rồi hẵng nói chuyện với tôi.” Giang Nghiễn Trí nhận điện thoại, im lặng xem lại video. Tôi quên điện thoại ở trong nhà, ngồi ngoài chán quá nên cũng lại gần anh ta để xem cùng. Giang Nghiễn Trí đang chăm chú nghe lời giải thích từ tôi, còn tôi thì chăm chú nghe lại câu chuyện tiết kiệm tiền mà mình bịa ra. Video kết thúc, chúng tôi đều vui vẻ. Anh ta vui vì cuối cùng tôi cũng không có bạn trai mới, còn tôi thì tự hào vì câu chuyện mình bịa ra quá chân thật và thú vị. Ngay khi ánh mắt hai chúng tôi chạm nhau, diễn viên Giang lại bắt đầu giả vờ bận rộn. Anh ta lấy một tờ giấy giả vờ lau bụi trên sàn rồi thản nhiên nói: “Tôi tưởng em thật sự gặp phải tên khốn nạn đến đây để nhắc em một tiếng, nếu là giả thôi thì tốt rồi.” Tôi nhớ lại những tin nhắn mà anh ta đã gửi cho tôi, không nhịn được mà bật cười. Anh ta gọi đó là nhắc nhở á? Cũng chỉ là đang tự giới thiệu bản thân mình thôi. Thấy tôi cười, khuôn mặt Giang Nghiễn Trí lập tức đỏ lựng lên. Anh ta bướng bỉnh nói: “Sự lo lắng của anh không thừa đâu, con mắt chọn người yêu của em kém quá, lỡ bị lừa mất thì sao?” Tôi cười nhếch mép, không kìm được mà đáp trả: “Đúng là có kém thật, nếu không thì lúc đó tôi cũng đâu gặp được anh.”